Việc xử lý mặt tiền là giải quyết các mối quan hệ đối nội (với công năng, cấu trúc bên trong) và đối ngoại (với môi trường, giao tiếp và yêu cầu tổng thể toàn khu…). Hình thức của một ngôi nhà thể hiện cấu trúc xây dựng, công năng các không gian, và tương quan giữa chính ngoại thất với nội thất. Ba yếu tố trên gắn bó qua lại, khi thiếu một yếu tố nào đó sẽ dẫn đến mặt tiền không tương ứng với nội dung.
Một số chủ đầu tư không thích mua nhà xây sẵn, hoặc mua rồi thì hay muốn cải tạo phần mặt tiền. Lý do thường đưa ra là “không hợp phong thủy!”. Chuyên gia Phong thủy của Kiến Xanh (KX) sẽ tập trung làm rõ vấn đề: thế nào là một ngôi nhà có mặt tiền hài hòa nhiều phương diện và không đi ngược các quan niệm phong thủy cơ bản.
Cấu trúc biểu hiện mặt đứng tương ứng công năng bên trong (nhà phố KX thiết kế & thi công ở Biên Hòa, Đồng Nai, KTS Hà Anh Tuấn)
Nhà và cửa, tuy hai mà một
Nhà và cửa luôn là khái niệm kép không tách rời. Kiểu dáng, kích thước và cách bố trí cửa quyết định đến biểu hiện mặt đứng của ngôi nhà. Việc mở cửa ở đâu, thế nào trên mặt ngoài nhà có quan hệ, ảnh hưởng rõ rệt bởi nội khí bên trong. Về nguyên tắc Lý Khí, hệ thống cửa chính là miệng nạp khí (khí khẩu) để dẫn khí ra vào nhà qua các lối (khí đạo), do đó cách bố trí cửa cần phù hợp theo hướng nhà và nhu cầu sử dụng:
Hướng nhà: Nếu mặt trước nhà gặp hướng có nắng gay gắt (từ Nam vòng qua Tây Nam, Tây Bắc), cửa mặt ngoài chỉ nên mở vừa đủ, kết hợp với hệ thống lam, mái hiên che nắng, tạo khối lồi thụt…nhằm để giảm bức xạ trực tiếp. Các hướng ít chịu bức xạ cả ngày như bắc, đông bắc… có thể mở rộng hơn.
Nhu cầu sử dụng: Dựa vào chức năng bên trong là phòng để ngủ, sinh hoạt hay thư giãn…để quyết định tỷ lệ đặc rỗng tương ứng khi mở cửa lấy sáng, đón gió vào phòng.
Phân bố đặc rỗng của mặt ngoài nhà phụ thuộc vào hướng khí hậu cần đóng hay mở, công năng và tỷ lệ hài hòa.
Cân bằng đặc – rỗng
Kích thước, tương quan các thành phần bên ngoài của ngôi nhà phải hài hòa tỷ lệ với nhau, đồng thời thể hiện nội dung bên trong ngôi nhà đó. Nếu thiếu quan tâm điều này, nhà có thể có các phần đặc – rỗng tuy đẹp, nhưng bên trong không gian thì thiếu hợp lý, khó sử dụng, bị gò ép phải chạy theo thành phần trang trí mặt ngoài.
Kiến trúc cổ điển phương Tây lẫn phương Đông đều xem trọng tính chất cân đối, hài hòa của hệ thống cửa, ít khi nào làm cửa xô lệch nhau, cửa mở tùy tiện trên mặt nhà. Ví dụ như kiểu cửa cân đối, cùng lớp hành lang lọc nắng (kiểu nhà Đông Dương), hoặc cửa bên trong và hệ khung lam bên ngoài (nhà hiện đại thập niên 50-70) đến tận ngày nay vẫn phù hợp với khí hậu nước ta, cũng như các quan niệm thẩm mỹ cơ bản.
Mặt ngoài tòa nhà sinh viên Ấn Độ tại Paris (La “Maison de l’Inde”, Cité Internationale Universitaire de Paris – CIUP), với cấu trúc phân bố các mảng đặc rỗng có màu theo quốc kỳ Ấn Độ .
Tuy nhiên, không phải lúc nào mặt ngoài cứ tuân thủ theo khuôn mẫu thì sẽ tương ứng được không gian bên trong. Chẳng hạn, các công trình “nhà Tây” được người Pháp dung hòa khéo léo giữa tạo hình trang trí và khả năng che chắn nắng mưa sao cho hợp khí hậu của Việt Nam, nhưng khi bị sao chép thiếu cân nhắc vào nhà phố hôm nay thì không phù hợp với kích thước, bối cảnh. Một số gia chủ đòi hỏi thiết kế phải “lùa” được đủ thứ chi tiết, kiểu dáng biệt thự Đông Dương vào ngôi nhà phố chỉ rộng 4m, cao 5 tầng, tạo ra một dạng “lẩu thập cẩm” khó chấp nhận về hình thức lẫn nội dung.
Nếu ngôi nhà sử dụng thuần túy để ở kiểu hiện đại chứ không phải là kiến trúc cổ điển phục chế, hoặc nhà không phải là cửa hàng, quán xá phải tuân thủ theo mẫu của cả chuỗi thương hiệu… thì nên tránh làm bên ngoài mặt tiền các chi tiết đắp nổi hoa lá, tượng thần, linh vật… một cách không liên quan.
Bên cạnh đó, các chi tiết, vật phẩm hay được gọi là “pháp khí phong thủy” du nhập từ nơi khác vào sẽ có thể gây ngộ nhận, phản cảm về thị giác, khó hòa hợp với các sinh hoạt đương đại, và xảy ra nhiều dị biệt về văn hóa.
Dáng vẻ ngoại thất của ngôi nhà còn phụ thuộc vào cảnh quan xung quanh. Nguyên tắc phong thủy là ngôi nhà tránh lấn áp ngoại cảnh, nên tương đồng với các nhà lân cận và giữ được tính Khiêm. Phong thủy xưa gọi trường hợp cùng dãy phố mà có nhà nhô ra là “cô nhạn xuất đầu”, hoặc nhà thụt vào đột ngột là “thác nha” ( răng khấp khểnh), đều là những hình thế bất lợi. Phàm nhà ở đã cùng dãy là cùng hướng nạp khí, đồng thanh đồng thủ, nương nhau để hài hòa chung các lợi ích và cảnh quan. Không cần lồi thụt mà cứ lồi thụt, gây nên thiếu nhất quán về hình khối, vật liệu và màu sắc, thích gì gắn nấy lên mặt ngoài… chính là không biết đến tính Khiêm. Nhà thiếu Khiêm như người ngạo nghễ, lẻ loi và không thuận lý với môi trường, dù có đẹp đến đâu, nổi cỡ nào. Yếu tố hỗ trợ như trồng cây, hàng rào, hồ nước… trước và quanh nhà cũng góp phần nâng cao Ngoại diện và tạo khác biệt cho nhà mình, miễn sao không ảnh hưởng đến nhà khác.
Nhà phố trong khu chợ cá La Gi, Bình Thuận với mặt đứng tạo khối cong mềm mại, màu sắc và chất liệu hợp mệnh và kinh doanh thủy sản của gia chủ (thiết kế KTS Hà Anh Tuấn, KTS Nguyễn Vân Anh)
Một số gia chủ thường thắc mắc về việc khai thác không gian áp mái theo kiểu nhà ở bên phương Tây. Khi thiết kế nhà vườn hoặc nhà mái dốc với nhiều khoảng trống trên mái, câu hỏi tương tự xuất hiện: khoảng trống đó khá hấp dẫn mà sao ít bố trí công năng?
Để giải thích cho vấn đề “tuy nhỏ mà cũng có lấn cấn” này, Kiến Xanh qua kinh nghiệm làm nhà thực tiễn có thể điểm qua vài ý cơ bản sau:
Các vấn đề chồng chéo
Các gian áp mái theo kiểu ở phương Tây phù hợp với dạng khí hậu ôn đới lục địa hoặc hải dương – nơi nhiệt độ và lượng mưa trung bình từ mức thấp đến vừa. Nhà cửa xứ nhiệt đới thì ngược lại, các đặc thù khí hậu như nắng mưa nhiều, độ ẩm cao… khiến việc sử dụng tầng áp mái ít hiệu quả hơn.
Thuở nhỏ, nhiều người mơ ước được trốn trên lên gian áp mái đọc truyện hay cất giấu đồ chơi… Khi trưởng thành, giấc mơ đó khó thành hiện thực bởi các vấn đề về kỹ thuật và kinh tế. Cất nóc lợp mái xong là thở phào nhẹ nhõm, ít ai lên đấy vì leo cầu thang mỏi chân, bộ mái dù làm đơn giản hay cầu kỳ chỉ dành chủ yếu cho mục đích bao che, hoặc thể hiện hình thức bên ngoài mặt tiền.
Tuy vậy, khi đến các công trình xưa, hay vào resort, ghé nhà hàng được thiết kế theo phong cách truyền thống, dễ thấy nhiều không gian có bộ khung lợp mái (tấm lợp hiện đại, hoặc ngói, tranh, rơm rạ…) sao mà thật đẹp, thật khéo.
Không ít du khách chịu khó trả tiền để được “tận hưởng” những góc mái mộc mạc đầy chất đồng quê thế này.
Dùng gian áp mái hợp lý là tổng hòa các vấn đề cần giải quyết giữa công năng và thẩm mỹ, kinh tế và kỹ thuật. Nhưng cơ bản nhất vẫn xuất phát từ đặc trưng môi trường, và có nhiều cách xử lý tùy từng hoàn cảnh, điều kiện cụ thể.
Tận dụng gian áp mái giúp mở rộng công năng của một công trình (trái) hoặc mở rộng khoảng không cho nhà.
Khéo tận dụng gian áp mái:
Không chỉ những nhà ít diện tích cần tận dụng gian áp mái, một số biệt thự rộng rãi cũng có thể sử dụng không gian này như một nét độc đáo riêng, đưa lên đây các phòng sinh hoạt gia đình, giải trí, hoặc cả phòng ngủ. Có một số vấn đề cần lưu ý về sử dụng và kỹ thuật như sau:
Nhiệt độ dưới mái khá cao, nên dùng màu nhạt để giảm bớt cảm giác nóng nực, cũng như có đủ hệ thống quạt hút gió, khoảng cách nhiệt tốt. Các xà nhà, kèo lợp mái… có thể đóng trần che lấp hoặc kê đồ đạc sao cho giảm va chạm, tránh cảm giác đè nén, bất ổn với người sử dụng. Nếu không thể đóng trần vì chiều cao hạn chế, có thể đặt tủ đồ hay kệ sách bên dưới dầm chéo để tận dụng không gian, hạn chế đi vào góc xéo thấp đó. Khai thác không gian chính sao cho việc sinh hoạt diễn ra tại vùng cao và rộng, đẩy các khu vực kệ, tủ đồ trang trí… vào những “góc chết”.
Sử dụng vật liệu cách nhiệt và chống thấm tốt ở gian áp mái. Là nơi sinh hoạt thường xuyên, bề mặt dưới mái được xử lý hoàn thiện sẽ vệ sinh, tiện dụng và thẩm mỹ. Đóng trần là một giải pháp tốt: làm nghiêng theo mái hoặc làm hình vòm cong, giật cấp, đóng ngang bằng, hoặc phối hợp nhiều kiểu trần… tùy theo hình dáng mái. Vì ngói hay tôn là các vật liệu có khả năng bị thấm dột và truyền nhiệt nên tấm trần cần vật liệu có khả năng chống thấm và cách nhiệt cao, dễ dàng hoàn thiện bề mặt theo ý muốn.
Phòng ngủ, góc làm việc bố trí trên phần áp mái khá hiệu quả, trần dùng tấm thạch cao cách nhiệt.
Dù sử dụng gian áp mái làm gì thì phải lưu tâm đến yếu tố thẩm mỹ bên ngoài của bộ mái đó. Nên làm một mái nhà vừa đủ, tương xứng về vật liệu và màu sắc với toàn nhà. Tránh việc tận dụng bên trong khiến gian áp mái trở nên quá tải, hoặc ngược lại, vì hình thức bên ngoài phô trương mà úp những “chiếc nón kỳ dị” và phiền phức lên đầu ngôi nhà của mình.
Một gian áp mái hữu dụng, hiệu quả và thẩm mỹ đòi hỏi sử dụng chất liệu chính xác, lựa chọn công năng phù hợp và đảm bảo đồng bộ với toàn bộ mái nhà.
Xây dựng nhà cửa xưa nay chưa bao giờ là chuyện dễ dàng. Các quy trình đều có, mẫu mã hay
công nghệ lại càng không thiếu giữa thời đại tràn ngập thông tin, nhưng muốn đạt sự đồng thuận giữa các bên thì không phải cứ muốn là được. Ai
cũng nói gia chủ là
người nắm quyền năng
như “thượng
đế”, hay bên
thiết kế có kinh nghiệm đến mức nào, thì vẫn cứ xảy ra tranh luận không ngớt từ chuyện lớn đến chuyện nhỏ.
Chuyện lớn thì tăng giảm quy mô, thay đổi công năng, tính toán tiến
độ… Còn chuyện “nhỏ” thì nhức đầu kiểu nhỏ, có khi chỉ bởi vài chi tiết, như chuyện làm… lam!
Xứ mình nhiệt đới nóng ẩm, đa
phần đều ý thức về việc
phải che chắn, ra
ngoài đội nón che dù, về nhà làm mái hiên tấm liếp. Nhưng che
kiểu nào, che bao nhiêu, che ra sao…
thì thường ít thấy có các hướng dẫn để định lượng rõ ràng, định tính được ngay.
Thời buổi lên mạng tham khảo năm châu bốn biển dễ hơn lấy đồ trong túi, nên người ta thay đổi ý
tưởng cũng nhanh hơn tốc độ truy xuất dữ liệu, mà không biết
rằng những “tài liệu tham khảo” ấy chắc gì đã áp dụng ngay vào nhà mình được!
Chuyện
dùng lam để che mưa
chắn nắng lại gắn liền với lớp
vỏ bao bọc bên ngoài
nhà, tức là chạm đến phần
hình thức, phần người ta khá quan tâm, dù chưa chắc đã “xài” hiệu quả cái hình thức
đó mỗi ngày. Việc dùng lam không
đúng chỗ đúng kiểu, dùng lam như một hình thức “thể hiện, trình diễn” thì ngay
cả trong giới chuyên môn
cũng có lúc bỏ qua, không phải dễ nhận diện các giải pháp dùng lam chủ quan,
vô chừng. Càng ngày càng xuất hiện nhiều vật liệu, giải pháp liên quan đến việc
“bao bọc” bên ngoài công trình, thì cũng sẽ càng gia
tăng thắc mắc, mâu thuẫn, xử lý sai lệch
về vấn đề này.
Hệ lam dùng tại các công trình lớn như resort, văn phòng…với tính toán kỹ lưỡng, không đơn điệu, rập khuôn.
Lam, tuy mới mà cũ
Các dạng
tấm che nắng cho nhà cửa thực ra không hề xa lạ ở điều kiện khí hậu nhiệt đới nóng ẩm mưa nhiều như nước
ta. Từ nếp nhà truyền thống đan các tấm phên tre thành mảng chắn nắng đã thành dấu ấn nhận dạng phổ biến, đến
các công trình thời 1950 -1970
dùng lam bê tông tạo hình rất phong phú, như
một đặc trưng của kiến trúc hiện đại nhiệt đới. Từ công trình dân dụng
đến công nghiệp, thương mại hay bệnh viện… đều dùng hệ lam bao che vừa thích ứng tốt khí hậu địa
phương, vừa tạo nét riêng về thẩm mỹ đương
đại, mà trong một số công trình còn được
nghiên cứu cẩn trọng để nâng tầm thẩm mỹ mang nét riêng. Những sáng tạo trong lam
bê tông, gạch bông
gió, lam nhôm… mang
nhiều đặc trưng
đến nay vẫn còn giá
trị sử dụng, hầu như khó có thể thay thế ở các công trình nổi tiếng như Dinh Độc Lập, Đại
học Y dược TPHCM, Thư viện khoa học tổng hợp, Bệnh viện Thống Nhất… vẫn đang tồn tại qua thời gian,
minh chứng cho một giải pháp kỹ thuật hợp lý. Tất cả được
thế hệ người làm chuyên môn đương thời nghiên cứu thiết kế và thi công
có chất lượng, thậm chí tạo nên chuẩn mực mang
nét dân tộc và được không ít công trình lớn nhỏ khác sau này học hỏi theo khá nhiều.
Thủ pháp xử lý lam bê tông khá phù hợp khí hậu nhiệt đới, một thời phổ biến trong nhiều công trình ấn tượng tại Sài Gòn thập niên 1950-1970.
Nhưng dường như kẻ hậu bối đôi
khi khó làm
tốt hơn các tiền bối
thời trước nếu không
biết sáng tạo, mà chỉ chăm chăm áp dụng cứng nhắc hay thậm chí tệ hơn là
sao chép theo kiểu “nhân
danh quá khứ” để
“ăn mày dĩ vãng”. Và tất nhiên,
trước khi tham khảo và
áp dụng hệ lam cho nhà cửa, cần nhìn lại các mặt ưu nhược của hệ lam.
Ưu điểm khá phổ biến của lam là giúp bao che mặt đứng, ngoài cửa sổ, trên sân thượng… đồng thời ngăn phần nào mưa tạt, làm giàn cho cây xanh, chắn tầm nhìn xuyến thấu từ ngoài vào công trình… Do vậy bố trí lam cho mặt ngoài nhà thường hay đi kèm nhiều công dụng khác nhau, với khả năng phối kết, tạo hình phong phú. Bên cạnh đó, lam ít bị phụ thuộc vào công năng sử dụng bên trong, lại không đến mức theo khuôn mẫu chặt chẽ như tỷ lệ thức cột cổ điển hay quy cách mái với độ dốc phù hợp như trong thiết kế công trình truyền thống. Lam còn có thể sản xuất độc lập tại xưởng theo quy cách chuẩn, làm xong phần thô mới gắn vào nhanh gọn, rất hợp khi cần phủ kín mặt dựng cho nhu cầu quảng cáo, dịch vụ, thương mại… của nhà phố. Lam xoay hoặc đóng mở linh hoạt, lam hạn chế được vài bất cập về công năng bên trong của mặt bằng (ví dụ như giúp che nơi phơi đồ, chắn trước khu vệ sinh…) góp phần tạo nên một dạng nhà “lấy lam làm ngôn ngữ chính” rất có nét riêng, thậm chí được coi là thiết kế nhiệt đới hiện đại.
Khai thác khả năng tạo hình và che chắn của hệ lam hiện đại được rất nhiều nơi trên thế giới ưa chuộng, áp dụng phong phú.
Dĩ nhiên mọi “huyền thoại” nào cũng có thời, cũng hàm chứa cả mặt phải lẫn mặt trái, ưu điểm song hành nhược điểm, và hệ lam cũng không ngoại lệ. Cấu tạo lam có thể phức tạp dẫn đến chi phí cao, hoặc kiểu lam thô mộc đơn giản thì nhiều bề mặt bám bụi, ngóc ngách khó vệ sinh bảo trì. Thậm chí lam bọc kín mít khiến khả năng thoát hiểm bị hạn chế. Đây là thực tế từng xảy ra ở một số công trình thương mại, dịch vụ đã sử dụng hệ lam bê tông quá kiên cố nên khi xảy ra hỏa hoạn rất khó thoát hiểm và cứu hộ cứu nạn.
Bên
cạnh đó, cần nhìn nhận lam không chỉ và không thể là cấu kiện duy nhất giúp che chắn ngôi
nhà trước tác động thời tiết. Mái nhà, hành lang, tấm
che cửa sổ, tường xây, chọn hướng đón gió và thoát gió đúng… đều ảnh hưởng đến một ngôi
nhà có mát mẻ, an lành, dễ chịu,
hiệu quả… hay không. Nếu chỉ nhìn vào một mảng lam ấn tượng, một mặt đứng “chất
chơi” thì sẽ không thể
sử dụng lam hiệu quả, vì hệ lam chưa bao giờ là chi tiết tách rời khỏi tổng thể ngôi nhà thích ứng với điều kiện nhiệt
đới. Vô số ví dụ thực tế đã cho thấy
kiểu làm nhà “chọn hình thức đi trước” như vậy, dù thậm chí có thể nhận được
giải thưởng về một phương diện nào đó, vẫn lộ ra hàng loạt bất cập trong sử
dụng, không chính xác về hiệu quả tính toán vật lý kiến trúc, và gây phản cảm
về thẩm mỹ của ngôi nhà, cho dù có thể đó là chủ đích ban đầu của tác giả.
Tránh làm lam ít hiệu quả che chắn, hoặc quá bít bùng kiểu “chuồng gà”…
Ngay tại các công ty thiết kế mang tính quốc tế của Singapore, Mỹ hay Australia, có thể thấy không ít công trình của họ đã chọn hệ lam là ý tưởng chủ đạo, chi phối ý đồ tổ chức cấu trúc bên trong và hình khối cơ bản của tòa nhà. Điều này tuy thể hiện cá tính rõ nét của thiết kế theo kiểu “nhận diện thương hiệu”, nhưng cũng tạo ra một tâm lý độc đoán trong cách xử lý dùng lam “bọc hết là xong”, ít quan tâm đến ảnh hưởng của hệ lam vào công năng và văn hóa đặc thù.
Lam làm sao cho đạt ?
Sự phát triển của của công nghệ
vật liệu hiện nay đã giúp lam không gói gọn
trong những thanh ngang hay tấm dọc, mà có rất nhiều biến thể phong phú, như dạng khối
uốn lượn parametric, tạo
hình đa dạng nhờ các kỹ thuật cắt CNC, đục lỗ ngẫu nhiên… Các loại lam
hiện đại giờ đây còn có thể di động bằng cơ học hay điều khiển tự động nhờ cảm
ứng, do vậy trở thành giải pháp kỹ thuật – vật liệu khá hấp dẫn và phong phú.
Tất nhiên, kỹ thuật càng tân kỳ, vật liệu càng cao cấp thì chi phí cho lam cũng tăng
theo. Và cũng có không ít giải pháp dùng lam tràn lan mà bằng chất liệu không tương
xứng, tạm bợ, giống như đã từng có một thời nhiều nhà ốp gạch men ra ngoài
mặt tiền, hoặc nhiều nhà tô gờ chỉ chi chít giả thức cổ điển mà
không cân nhắc đầy đủ các phương diện của
bối cảnh, kiểu dáng,
môi trường.
Về bản chất, mọi biểu hiện hình
thức đều xuất phát từ văn hóa vốn có, trong đó 2 yếu tố cơ bản là văn hóa nhận thức
và văn hóa sử dụng. Nhận thức được vấn
đề chưa chắc đã áp dụng đúng, nhận thức sai lệch thì sẽ dẫn đến lạm
dụng một chi tiết, kiểu dáng hay màu sắc nào đó mà mình cho rằng (hoặc theo ý của cộng đồng
chủ quan) là hay
là đẹp. Không kể các
công trình phải bọc lại kín mít vì nhu cầu quảng cáo hay cách âm, một ngôi nhà
phố bình thường khi xem xét giải pháp mặt đứng bên ngoài sẽ rất cần sự tiết
chế khi chọn lựa lớp
vỏ bao che. Chuộng cổ điển? Mê hình khối? Nổi bần bật hay lặn mất
tăm? Không dễ trả lời ngay
là nên dùng lam, bởi muốn dùng lam như thế nào đòi hỏi gia chủ và nhà chuyên môn phải cân nhắc, tham khảo kỹ lưỡng và có so sánh, đánh giá đúng
mức các mặt ưu khuyết của hệ lam
muốn áp dụng. Quá trình tư duy này rất khác nhau tùy hoàn cảnh, tính cách
mỗi người, do đó không thể đưa ra chuẩn mực về việc dùng lam thế nào là khéo léo
vừa đủ, dùng tới đâu là lạm dụng sa
đà.
Dùng lam kết hợp tốt với hệ cửa, mái, tỷ lệ đặc rỗng, công năng bên trong… để đạt hiệu quả che chắn và thẩm mỹ.
Khi
tổng hợp ý kiến các chuyên gia trong và ngoài ngành có liên quan đến thiết kế,
thi công, lắp dựng, bảo trì các hệ lam công trình, tác giả đúc kết ra nguyên
tắc tạm gọi là 4Đ trong sử dụng, khai thác hiệu quả hệ lam cho công trình, nhất
là với dạng nhà ở dân dụng hiện nay như sau:
ĐỦ: nhìn nhận hệ lam trong vai trò công năng, đáp ứng đủ nhu cầu che nắng chắn mưa, giảm tầm nhìn và bảo vệ an ninh… có thể kết hợp với các hình thức bao che khác nhưng phải cân nhắc liều lượng phù hợp khả năng thi công và sử dụng. Về bản chất, lam là giải pháp cộng thêm cho không gian sử dụng được tiện nghi, hiệu quả và thẩm mỹ, nếu không đáp ứng các điều kiện đó thì lam cũng sẽ chỉ là chi tiết thêm thắt về hình thức. Khi nằm trong toàn thể ngôi nhà được chọn lựa, xử lý phù hợp thì hệ lam sẽ là cấu kiện, chi tiết hòa hợp. Ngược lại khi đặt trong tổng thể không hợp lý, nó sẽ chỉ là lớp vỏ hình thức bị lắp ghép khiên cưỡng. Nếu chỉ quan tâm đến mảng miếng hình khối chung chung, ít xem trọng các thông số kích thước, tương quan thành phần trong – ngoài với nhau thì dẫu phần hình thức tuy ấn tượng nhưng trong không gian lại khó sử dụng, như dùng “đồ giả” phủ vây bên ngoài.
ĐÚNG: dùng hệ lam hợp lý và chuẩn xác về vị trí, phương hướng cần che chắn, tránh tình trạng làm lãng phí và “có cũng như không”, sao chép kiểu dáng thuần túy mà không quan tâm đến cấu trúc đặc thù của ngôi nhà. Một số công trình thực tiễn xem lam như một mảng tạo hình, thiếu tính toán cụ thể, hoặc chỉ biết dùng một dạng lam nào đó có trên thị trường mà có khi bọc lam vào cả những chỗ không cần bọc, hoặc dùng sai quy cách, không thích hợp với hướng khí hậu và ngoại cảnh. Theo các nghiên cứu về giải pháp che nắng hợp lý cho các hướng (cụ thể khu vực TP HCM) thì lam ngang nên dùng chủ đạo ở các hướng đông, đông nam và nam, khi sang các hướng tây nam, tây bắc hay đông bắc thì cần bổ sung thêm các lam đứng, xiên… Rồi ở mỗi hướng tùy theo biểu đồ mặt trời, theo mùa có bức xạ khác nhau tại địa điểm xây dựng mà phải tính toán về góc che nắng, độ vươn ra của kết cấu lam dọc hay lam ngang, hay xiên. Nếu dùng lam không đúng hướng nắng thì không những thiếu hiệu quả, mà còn gây phản cảm, khuất lấp tầm nhìn, giảm ánh sáng và thông thoáng tự nhiên cho công trình.
ĐÁNG: Yếu tố kinh tế khi sử dụng lam cần phải tính thêm cả chi phí vệ sinh, bảo dưỡng, sửa chữa…định kỳ, ngắn hạn và lâu dài mà nếu không cân nhắc sẽ “mắc nợ” vào cái chi tiết ngỡ nhỏ mà không nhỏ này. Không ít hàng quán, nhà ở dùng hệ lam kiểu gạch bông gió có nhiều ngóc ngách gắn hàng loạt lên mặt đứng và khá mệt mỏi trong quá trình sử dụng do bám bụi, mưa tạt, tiếng ồn, xuống cấp cũ kỹ… Đối với nhà phố, cách mở cửa và dùng hệ lam che chắn cần tuân theo theo công năng phòng ốc cụ thể, khác với công trình thương mại hay văn phòng có thể “bọc lam” dễ dàng hơn. Ví dụ lầu 1 nhà phố là phòng sinh hoạt gia đình, nơi nhiều người tập trung thì nên mở cửa rộng thoáng hơn, dùng lam theo mảng rộng. Còn lầu 2 trở lên nếu làm phòng ngủ và có nắng chiếu vào nhiều hơn thì phải cân bằng lại các mảng đặc rỗng, che chắn sao cho tương ứng, hài hòa, chứ không thể đơn điệu mọi tầng giống nhau. Mặt khác, lam che cho một căn phòng ở hướng Bắc thì không thể chịu nhiều nắng chiếu vào như ở hướng Nam hay Tây được.
ĐẸP: đôi khi vì nhu cầu thực sự cần thiết như che chắn nắng, ngăn tầm nhìn, mà người ta sử dụng lam đúng “chức năng nhiệm vụ quyền hạn” nhưng lại thiếu cân nhắc tỷ lệ, màu sắc, chất cảm, bề mặt…dẫn đến gán ghép sai lệch về tỷ lệ, khoảng cách khi hiện diện lên mặt đứng công trình. Hệ lam thiếu đồng nhất, chưa tính đến các khả năng thoát hiểm khi gặp sự cố sẽ gây phảm cảm như một dạng “chuồng cọp” vây bọc bít bùng. Không phải gia chủ nào cũng chấp nhận được hệ lam bên ngoài nhà mình, bởi sâu trong tâm thức họ có thể mang những ấn tượng về phong cách thẩm mỹ nhất định. Nên khi được tư vấn dùng lam, sự miễn cưỡng, gia giảm, ý định “thử và sai” sẽ dẫn đến việc thêm bớt, dùng lam chắp vá, lộn xộn, kém duyên. Những căn nhà theo kiểu cổ điển nhưng xây lên thấy nắng chói quá khiến gia chủ gắn thêm lam che, gây ra khập khễnh về kiểu thức kiến trúc. Hoặc nhà có cấu trúc thô mộc, gạch trần… lẽ ra phải dùng lam gỗ sinh thái hoặc gỗ nhựa sậm màu thì gia chủ lại dùng lam nhôm trắng, gây ra phản cảm, sai lệch về chất liệu, màu sắc.
Nguyên tắc 4Đ trong sử dụng, khai thác hiệu quả hệ lam cho công trình, nhất là với dạng nhà ở dân dụng hiện nay: Đủ, Đúng, Đáng, Đẹp.
Từ một chi tiết tưởng
đơn giản, có thể dẫn ra không ít câu chuyện tư duy thiết kế và sử dụng lam sao
cho hài hòa các điều kiện tự nhiên và xã hội. Kiến trúc luôn biến động theo
những thay đổi của điều kiện sống từng thời kỳ, cho nên giải bài toán tổ chức
không gian sao cho hợp
lý, thẩm mỹ luôn đòi hỏi những cân nhắc kỹ
lưỡng và tận tâm từ nhiều phía.
Nội thất hiện đại là gì? Hiện đại là phong cách có sự tương đồng trong việc bố trí các hình khối không gian đơn giản, là việc tổ chức mặt bằng theo hướng tự do và phi đối xứng. Phong cách thiết kế nội thất hiện đại sử dụng các vật liệu mới gồm bê tông, kính, thép,… thay cho các vật liệu xưa cũ, cổ điển.